Bong bóng phập phồng Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00
![Bong bóng phập phồng Bong bóng phập phồng](https://tamsubantre.org/media/news/Man_bongmua2.jpg)
Khi cơn mưa bong bóng đầu tiên của mùa hè đổ xuống, lũ trẻ chúng tôi tắm mưa trên chiếc sân rộng trước hiên nhà, uống những ngụm nước mưa nhỏ và nghêu ngao hát: "Trời mưa bong bóng phập phồng, mẹ đi lấy chồng, con ở với ai" rồi rúc rích cười. Lũ chúng tôi đâu có hiểu cho nỗi lòng người mẹ và đứa con nhỏ trong cái ngày mưa bong bóng ấy. Chúng tôi chỉ hát cho sướng miệng mà thôi.
Tôi không hát câu ca dao ấy nữa khi mẹ tôi trách tôi hát nhảm vì không hiểu nghĩa của nó. Tôi nói đầy tự tin: “Thì đứa bé sợ mẹ nó đi lấy chồng không ai ở với nó mà mẹ”. Và tôi, lúc ấy thấy nét mặt buồn của mẹ mà chợt nhận ra rằng mẹ của tôi có thế đâu. Làm sao mà giống được, mẹ thương chúng tôi thế cơ mà.
Mẹ là người ôm em Tun vào lòng, thủ thỉ đủ thứ chuyện. Mẹ là người nấu cho chị Lanh bát mỳ vào ngày chị ốm. Mẹ là người mua cho tôi con tò he trong buổi chợ phiên. Mẹ là người hàng đêm, xoa tấm lưng bị rôm cho mấy chị em tôi mỏi rã cả hai tay. Mẹ là người đã bế tôi đi mấy cây số để tìm cách nhổ cho tôi chiếc răng bị mọc lẫy đầu tiên dù bà nội bảo: “Xấu tí có sao”... Và nhất là dù bà nội có hàng ngày đánh mắng mẹ, các cô có hàng ngày xui bố bỏ mẹ, mẹ vẫn cốgắng để được ở bên chúng tôi.
Không có sự ghẻ lạnh, hắt hủi nào làm cho mẹ có thể lìa xa chúng tôi. Mẹ đã tảo tần để nuôi chúng tôi khôn lớn trong những ngày mưa bong bóng ấy. Khi mọi người nghỉ làm vì ruộng ướt, ở nhà rang ngô hay nổ bỏng về ăn chơi, mẹ vẫn tẩt bật với gánh hàng của mình. Mẹ co mình trong chiếc áo mưa cho đỡ ướt và kiên trì đứng bên đường bán cho những người khách đang vội vã muốn tránh mưa. Cuối ngày, mẹ về đã ngây ngấy sốt. Nhưng chẳng bao giờ mẹ bỏ bữa cơm. Mẹ không muốn bữa cơm của chúng tôi “ngồi bên nào cũng lệch”. Những ngày ấy, có thể mẹ sẽ kiếm được thêm chút tiền để cuối ngày chúng tôi có một con cá thơm ngậy. Và tôi thì vô tâm ngồi hát câu hát khiến mẹ buồn. Tôi hiểu rằng tại sao khi tôi vòi ăn cơm cá, chị Lanh tôi nạt: “Mày ăn cơm cá để mẹ phải vất vả hả? Phải cho mẹ nghỉ chứ!”.
Cũng vào ngày mưa bong bóng, mẹ ốm nằm ở nhà, nghe tin tôi đi học bị ngã , ướt hết cả áo quần, mẹ lật đật mang quần áo cho tôi thay. Mẹ lo tôi cũng bị ướt nước mưa mà ốm. Còn tôi, lúc ấy thì chỉ lo ngượng nghịu vì phải thay áo trước mặt bạn bè. Mẹ căng chiếc áo mưa che cho tôi rồi mà tôi vẫn phụng phịu: “Nhanh lên mẹ ơi!”. Sau hôm ấy, những ngày mưa trắng đường, mẹ tôi nghỉ chợ, dắt mấy đứa tôi đi học. Mẹ cõng em út tôi trên vai, hai tay dắt tôi và chị Lanh, bàn chân bấm xuống đường như muốn trụ vững thêm để chị em tôi bám vào. Những ngày mưa bong bóng, tuổi thơ tôi khờ dại và vô tâm, như bong bóng cứ phập phồng nào có biết cho nỗi lòng người mẹ.
Bây giờ, những ngày mưa bong bóng, mẹ vẫn phải đi chợ, vẫn che mình trong manh áo mỏng manh, đứng bên đường kiếm từng đồng tiền nhỏ. Nhưng trong cơn mưa ấy, mẹ không nghe giọng tôi nghêu ngao: “Trời mưa bong bóng phập phồng…”. Mưa bong bóng có thể mãi phập phồng nhưng lòng tôi bình yên vì biết mình có mẹ.
Nguyễn Loan
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Trạng thái cao nhất của cuộc sống hôn nhân: cùng nhau nỗ lực Thứ Hai, 20/05/2024, 00:00
- Nghịch lý của sự quan tâm: Để yên cho người khác được sai Thứ Năm, 16/05/2024, 14:00
- Cho con làm gì những ngày nghỉ hè? Thứ Năm, 09/05/2024, 13:00
- Trẻ học từ sáng đến tối, phụ huynh cần làm gì để giúp con cân bằng? Thứ Sáu, 03/05/2024, 13:00
- Làm gì khi con cái 'xa cách' quá sớm ngay trong nhà? Thứ Sáu, 03/05/2024, 12:00
- Dạy và phạt con: Nhìn con để sửa mình Thứ Sáu, 03/05/2024, 11:00
- Cha mẹ ly hôn, giao con cho phía nào thì yên tâm? Thứ Năm, 02/05/2024, 14:00
- Tự do trong hôn nhân: Sự tự do vừa vặn Thứ Năm, 02/05/2024, 13:00
- Để nỗi buồn nhẹ hơn Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00
- Những người đàn bà chưa bao giờ bật tiếng thở than Thứ Sáu, 26/04/2024, 13:00