Giao diện tiếp cận

Tôi 23 gửi tôi tuổi 17: 'Cảm ơn sự bồng bột của cậu để chúng ta giờ đây vơi đi nhiều nuối tiếc!' Thứ Năm, 11/06/2020, 14:05

Tôi 23 gửi tôi tuổi 17: 'Cảm ơn sự bồng bột của cậu để chúng ta giờ đây vơi đi nhiều nuối tiếc!'

Có thể trong mắt người lớn, cậu chỉ có ngông cuồng, bồng bột muốn vùng vẫy khỏi sự sắp đặt của gia đình, nhưng trong mắt tôi bây giờ, cậu khá lắm, dám nói, dám bỏ, dám theo đuổi.

Tôi của tuổi 23 gửi tôi của tuổi 17: cảm ơn sự bồng bột của cậu để chúng ta giờ đây vơi đi nhiều nuối tiếc.

Cậu của tuổi 17 chính là quá khứ đẹp đẽ của tôi bây giờ, chúng ta cách nhau 6 năm – thời gian đo bằng sự nồng nhiệt nhất của tuổi trẻ.

Tôi nhớ cậu đã sống những ngày tháng theo đúng ước mơ và kỳ vọng của gia đình, nhưng khi ấy cậu có thực sự vui vẻ không thì không ai biết. Tôi nhớ hè cấp 2 là những chiều gói gọn bên bàn học cạnh cửa sổ. Nhớ những lần cậu xem trộm Tivi sáng chủ nhật, vì bình thường chỉ có thời sự tối 19h và những lần “xúi” em trai nói bố mở Tivi. Tôi cũng không quên mỗi lần đạp xe không có điềm dừng để tự gặm nhấm nỗi buồn, để rồi lúc trở về, cậu vẫn là cô bé kính cận chăm chỉ như mới đây thôi. Hay một sáng mùa thu tháng 8 khi chia lớp 10, có chút tha thiết được đăng ký khối D, rồi lại dứt khoát chọn khối A như bố mẹ vẫn hy vọng.

Ước mơ của cậu là trở thành giáo viên một ngành xã hội, chứ không phải một nhân viên văn phòng xuất sắc hay một kỹ sư lành nghề trong tưởng tượng của cha mẹ. Hụt hẫng thay, không ai ủng hộ cậu! Họ có những lí do chính đáng khó phản bác, nhưng lại chẳng thể thể khiến chúng ta từ bỏ. Cậu tiếp tục mòn mỏi trong hai năm đầu của THPT với những phương trình vật lý, phản ứng hóa học. Nhưng cho dù có cố gắng thì cả cậu, cả tôi đều nhận ra rằng chúng ta không hợp để tiếp tục với khối A, càng không hợp để dành cả đời vật lộn giữa những phức tạp chốn công sở. Tôi biết, cậu khi ấy, không thật sự vui vẻ!

Rồi một ngày cuối năm học lớp 11, tôi không nhớ rõ tâm trạng cậu, cũng không nhớ rõ sự giận dữ của bố mẹ, chỉ nhớ cậu dứt khoát tuyên bố bỏ khối A, cậu muốn thi sư phạm. Thế đấy, cái ngày cậu bắt đầu sống cho ước mơ bắt đầu – có nông nổi của tuổi mới lớn, lại có chút can đảm mà tuổi trưởng thành tôi thiếu. Bố mẹ cho rằng nghề giáo không thể giúp chúng ta khá hơn so với những ngành kinh tế, kỹ thuật khác – một tư tưởng mà tôi nghĩ nhiều phụ huynh bây giờ vẫn có. Suy cho cùng thì họ vẫn chỉ là nghĩ cho con, chúng ta hiểu, nhưng chúng ta không muốn chấp nhận tương lai được sắp đặt! Đến giờ, tôi cũng chẳng biết cậu lấy can đảm ở đâu để giải thích nhiều điều như thế về nghề giáo, về tương lai và khao khát được đứng trên bục giảng. Nhưng tôi biết, cậu khi ấy, thực sự có lòng tin vào ước mơ của mình!

Đối với bố mẹ, từ tức giận vì con gái không nghe lời, sang nghi ngờ suy nghĩ của con, đến chấp nhận cho một chút thay đổi, đó cũng là một sự dũng cảm. Đối với cả hai chúng ta, so với những ngày tháng chỉ có học, chấp nhận, không được lắng nghe, tôi biết cậu đã phải đắn đo và đấu tranh đến thế nào. Có thể trong mắt người lớn, cậu chỉ có ngông cuồng, bồng bột muốn vùng vẫy khỏi sự sắp đặt của gia đình, nhưng trong mắt tôi bây giờ, cậu khá lắm, dám nói, dám bỏ, dám theo đuổi. Và xa hơn, chính cậu ở tuổi ấy đã vẽ được những nét đầu của chặng đường dài, để 6 năm sau, tôi vẫn đang miệt mài theo đuổi giấc mơ của chúng ta.

Ngày đó nếu được bước chân vào giảng đường sư phạm, chắc hè này đã là năm đầu của cô giáo trẻ. Nhưng cuộc sống vốn dĩ không trọn vẹn như thế, nếu năm đó chúng ta tiếp tục cắm cúi như nhiều đứa trẻ được “lập trình” sẵn khác, sự không trọn vẹn ấy có thể còn bị đào sâu hơn nữa. Tôi của bây giờ đã tốt nghiệp một trường kinh tế như bố mẹ mong muốn, cũng đã trở thành nhân viên văn phòng như đúng ngành học. Nhưng cậu đừng vội buồn, tất cả của hiện tại chỉ để tôi tiếp tục học và thực hiện ước mơ của chúng ta. Tôi không thể quay lại năm 18 tuổi để thay đổi nguyện vọng đại học, nhưng tôi của tuổi 23 có thể viết tiếp giấc mơ đứng trên bục giảng của cậu, sẽ nỗ lực để không xa nữa có ngày khai giảng đầu tiên với tư cách giảng viên Đại học!

Nếu lúc nào đó thời gian và ký ức có thể mang những dòng chữ này đặt vào tay cậu, hãy mỉm cười và kiên trì theo đuổi ước mơ nhỏ bé ấy nhé! Dù là cậu của tuổi 17 hay tôi của tuổi 23, chúng ta cũng đều thực sự hạnh phúc vì đã tìm ra một ánh sáng yếu ớt ủ ấm giấc mơ của mình, để chặng đường tương lai bớt tăm tối, lạnh lẽo!

Và dù có lâu hơn, khó khăn hơn, cũng cảm ơn cậu đã quyết định, tôi sẽ không từ bỏ!

© Vĩ Thanh - blogradio.vn

Lượt xem: 1631

Nhận xét(0 Nhận xét)

Chưa có nhận xét nào

Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét  của bạn.

Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *




Các tin mới hơn


Các tin khác


Đăng ký nhận bản tin

Nhận qua email bản tin thông báo về ấn phẩm, chương trình và sự kiện của Tâm sự 360.

Đối tác

IPPF
Logo-Rockefeller
Save-Child
CORDAID

Liên kết website

CCIHP
Lao động xa nhà

Đóng góp - Tài trợ

Thanh niên Việt Nam cần sự chung tay của bạn để có một cuộc sống lành mạnh, an toàn, thỏa mãn và tương lai bền vững.



Thống kê truy cập

Số người đang online: 9
Lượt truy cập: 34715346

bandar togel terbaik slot online gampang maxwin 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Togel Terbaik Dan Terbesar Min Bett 100 Perak 5Daftar Situs Bandar Togel Terpercaya Situs togel Resmi dan Terpercaya Aplikasi bandartogel terbaik dan terbesar di indonesia 5 Rekomendasi Situs Bandar Togel terbaik Rekomendasi Situs Bandar Togel Terbaik SLOT GACOR : Slot Online Gacor Terbaik SLOT DEMO : Slot Demo Gacor Terlengkap 5 Daftar Situs Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbesar Dan Terbaik Daftar Bo Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik 10 Daftar Bandar Togel Terbaik Rekomendasi Slot Demo Anti Lag Slot Demo Gacor Situs Bandar Togel Resmi Rekomendasi Slot Demo Anti Lag TOTO ONLINE Akun Slot Demo Gacor Terlengkap 10 Daftar Bandar Togel Terbaik