Khi yêu thương đủ lớn Thứ Hai, 30/11/-0001, 00:00
Tôi rất yêu em
baiduthichatvoimangtrinh - Tôi ngồi im lặng trong bóng tối, ánh đèn đường hắt qua khung kính giúp tôi nhìn rõ đôi bờ vai trần của em nhô ra khỏi chiếc chăn mỏng. Có lẽ, tôi đã ngồi đó cả tiếng đồng hồ để ngắm thiên thần của mình đang say ngủ và cố gắng tìm một sợi đầu mút trong những suy nghĩ đang như một đống len rối trong đầu.
Em là người mà tôi đã chọn trong hàng tá những cô gái xung quanh mình. Em không quá xinh đẹp nhưng luôn toát lên vẻ duyên dáng, dịu dàng rất đỗi con gái. Thêm vào đó, em thông minh, khéo léo trong ứng xử và đảm đang, chau truốt khi làm việc nhà. Mỗi lần nhìn những hộp cơm trưa em làm cho tôi, tôi lại tự nhủ với mình rằng nhất định tôi sẽ lấy em làm vợ để sau này các con của tôi được ăn những bữa thật ngon do chính tay mẹ chúng làm.
Khi tôi đưa em về nhà ra mắt, bố mẹ tôi tỏ ra rất ưng ý và quý mến em. Thỉnh thoảng, dù tôi đi công tác không có nhà, bố mẹ tôi vẫn mời em đến chơi, dẫn em đi mua sắm. Đám cưới của em và tôi dường như đã được ấn định.
Vào ngày sinh nhật của mình, tôi dường như đã cưỡng ép em với mong muốn lớn nhất là em thuộc về tôi, chỉ của riêng tôi. Và khi khát khao có em được thỏa mãn cũng chính là lúc tôi bàng hoàng nhận ra chẳng có giọt máu nào trong lần đầu tiên của hai chúng tôi. Em nằm đó, đầu gối vào cánh tay tôi, vòng tay ôm qua người tôi nhưng tôi thấy nhẹ bẫng bởi trong lòng đang đè nặng những suy nghĩ, dằn vặt.
Cảm giác tức tối, căm hờn vì cho rằng em đã từng ôm ấp một ai khác, nói yêu thương với một ai khác khiến tôi cảm thấy em thật giả dối khi tỏ ra đoan trang, hiền thục với tôi. Lẽ ra, tôi mới là người được có lần đầu tiên của em mới phải. Lẽ ra, em phải thành thật nói với tôi rằng em đã mất trinh và cầu mong tôi tha thứ cho lỗi lầm của em mới đúng. Nhưng không, tôi không phải là người đầu tiên của em và em cũng chưa từng lần nào nói với tôi rằng em đã có người yêu trước đó và hai người đã quan hệ với nhau.
Em đang thiêm thiếp ngủ, đôi bờ mi khép lại, nhìn em hiền lành, trong veo… Tôi đã định dựng em dậy ngay trong đêm để truy vấn đến tận cùng về những nghi ngờ của mình, nhưng tôi lại không thể cho dù việc em đã từng yêu ai trước tôi, đã từng chăm sóc ai như thế trước tôi, đã từng như tôi, được chạm vào em, ôm em khiến tôi thấy quặn thắt ở trong lòng. Nó chính xác là cái cảm giác như mình đang chuẩn bị hái được trái táo ngon lành, chín mọng trên cây với tất cả sự háo hức, thèm khát thì bỗng nhận ra trái táo ấy đã bị cắn dở, nham nhở. Cái cảm giác mình là người đến sau, ăn một món đồ bị bỏ dở, là đồ thừa sao mà khó chịu, cay cú đến thế.
Cái suy nghĩ “chia tay”, bỏ rơi em vừa được nêu ra đã bị dập tắt ngay lập tức. Tôi sẽ sống thế nào nếu ngày ngày không được nghe giọng em, được em nháy mắt tinh nghịch, được vòng tay qua chiếc eo thon của em, được em đắp cho một chiếc khăn mát lạnh trên trán khi sốt và thấy môi em chạm nhẹ vào má, thì thầm: “Anh mau khỏe nhé! Em yêu anh lắm”. Trong tim tôi, ngoài chỗ cho tức tối, căm hờn, đố kị, vẫn còn đó một ngăn riêng, chẳng có gì có thể xâm phạm tới, ngăn dành riêng cho em.
Nếu tôi bỏ rơi em lúc này, tôi sẽ rất nhanh chóng kiếm được một cô gái khác và em cũng chẳng khó gì kiếm được một anh chàng khác. Tôi thì có hề gì, có ai kiểm chứng xem tôi còn trinh hay không, đã từng yêu ai chưa nhưng em liệu có may mắn như thế. Em đã yêu tôi mấy năm, ai cũng biết điều ấy, mọi người sẽ xì xào, bàn tán về em. Rồi người đàn ông nào yêu em sau tôi có chấp nhận em hay lại ruồng rẫy em như hai người đàn ông trước. Còn nếu may mắn, em gặp được người chấp nhận quá khứ của em thì sao? Anh ta sẽ là người như thế nào, sẽ được em yêu, được em chăm sóc và cũng sẽ đối xử thật tốt với em và hai người sẽ sống hạnh phúc, có những đứa con khỏe mạnh.
Nghĩ đến việc em hạnh phúc bên một người đàn ông khác, không phải là mình khiến trái tim tôi đau đớn gấp trăm lần. Tôi chợt nghĩ nếu như có ai đó yêu em, hết lòng vì em và hàn gắn vết thương cho em thì đó phải là tôi chứ sao lại là người khác.
Tôi chẳng còn thở dài và cũng chẳng đắn đo, ôm em vào lòng, để cho mái tóc của em lòa xòa chạm vào mặt, hít hà mùi hương trên mái tóc ấy, nhẹ nhàng thì thầm vào tai em: “Anh yêu em, anh thương em lắm” cho dù có thể em không nghe thấy.
Hãy bày tỏ suy nghĩ của bạn về bài viết hoặc về vấn đề màng trinh và trinh tiết bằng cách nhấn vào ô trao đổi thảo luận dưới bài viết nhé! |
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Chấp nhận sự từ chối-Làm thế nào chúng ta có thể biến nỗi đau thành sự phát triển Thứ Hai, 25/11/2024, 00:00
- Rối loạn lo âu về cơ thể: Sự không hoàn hảo của cơ thể không phải là lỗi của bạn! Thứ Hai, 18/11/2024, 00:00
- TẬP HUẤN SỨC KHỎE KINH NGUYỆT CHO CỘNG ĐỒNG KHIẾM THỊ TÌM NGƯỜI HỌC Thứ Sáu, 06/09/2024, 01:56
- ADHD - Bộ não chạy marathon trong khi cơ thể ngồi yên Thứ Hai, 15/07/2024, 00:00
- Tâm thần phân liệt - Một số thông tin cần biết Chủ Nhật, 14/07/2024, 00:00
- Hiệu ứng thông tin sai lệch: Tại sao bạn không nên luôn tin tưởng vào trí nhớ của mình? Thứ Bẩy, 13/07/2024, 00:00
- Để những đứa trẻ khác cha/mẹ cùng nhau lớn lên trong hòa thuận Thứ Sáu, 12/07/2024, 00:00
- Cách đơn giản nhìn thấu một người Thứ Bẩy, 06/07/2024, 00:00
- Khoa học về giấc ngủ: Tiết lộ sự hữu ích đằng sau thời gian "không làm gì" - Phần 3 Thứ Năm, 04/07/2024, 00:00
- Khoa học về giấc ngủ: Tiết lộ sự hữu ích đằng sau thời gian "không làm gì" – Phần 2 Thứ Tư, 03/07/2024, 00:00