Gửi anh, tình yêu đơn phương của em Thứ Tư, 25/11/2020, 09:15
Giờ thì em chấp nhận đau chứ không thể quên anh được. Em sẽ yêu anh như những gì em muốn, em sẽ yêu anh bằng tất cả trái tim này, và em sẽ chờ cho đến ngày anh đáp trả. Gửi anh, tình yêu đơn phương của em…
Anh và em học cùng khoa, nhưng đến năm 2 em mới biết đến anh, cũng dễ hiểu thôi, vì trường mình đào tạo đa ngành, đa nghề, mà khoa em thuộc vào dạng đông nhất nhì trường nữa. Chắc là em với anh cũng học chung nhiều môn rồi, nhưng cho đến bây giờ em mới để ý tới anh trong một lần nói chuyện cùng những người bạn trong tiết thảo luận môn hiến pháp. Điều em ấn tượng nhất khi thấy anh là đôi mắt, cái đôi mắt sao mà ấm áp, em nhìn thấy trong đó cảm giác tin tưởng đến kì lạ. Tim em đập rộn, bối rối. Lâu lắm rồi, từ khi em gồng mình quên đi cái tình yêu đơn phương đầu đời cả mình, em mới có cái cảm giác này.
Em lại yêu sao. Em quan niệm từ yêu không giống như mọi người là phải xuất phát từ hai người, đối với em, yêu là khi em dành cho ai đó tình cảm từ sâu trong tim, chân thành, trìu mến, yêu là khi em nhìn thấy người đó và khẽ mỉm cười, thế thôi. Nhưng tại sao em cảm thấy khó chịu vô cùng, cái tình yêu đầu lấy của em quá nhiều nước mắt, cho em bao nhiêu nỗi đau, em sợ, sợ đau thương sẽ tràn ngập góc bình yên mà em gắng giữ trong tim bấy lâu.
Cứ thế, sau buổi học đó, em mong đến tuần sau để được gặp anh, ngồi học mà em cứ nhìn anh, nhìn từ một phía, nơi mà anh không thể nhận ra được. Ngày tháng trôi qua, buổi học cuối cùng cũng đến, nhưng em biết rằng, em với anh còn học với nhau nhiều, điều đó là đương nhiên vì hai đứa học cùng khoa và cùng khóa. Sau buổi học, em lững thững đi về, trời mưa, bầu trời tối sầm lại, con đường quen thuộc về phòng trọ của em ướt át, vắng bóng người, em rong ruổi đi, thả mình trong cơn mưa, thả mình trong những nghĩ suy.
Em không chọn cho mình những ngôi trường ở Hà Nội nơi ngập tràn hương mùa thu, hay mảnh đất Sài thành - nơi những cơn mưa đến bất ngờ không báo trước đem lại cho người ta muôn vàn cảm xúc, hay một vùng đất nào khác, mà em chọn Vinh. Đối với em, Vinh đẹp trong yên bình, không vội vã, không tập nập, không bon chen, với em vinh như món quà diệu kì. Vì thế mà em xem những cuộc gặp gỡ ở nơi này như định mệnh. Em tôn trọng tất cả.
Em nghĩ đến anh, phải chăng anh với em không có cơ duyên với nhau, gặp nhau, nói với nhau đôi ba câu, nhưng trông anh chẳng thân thiện với em là bao. Thở dài và bước. Ông trời trêu người em sao, hai lần yêu đơn phương và hai lần không được đáp trả. Chẳng lẽ em phải quên anh khi mọi thứ vẫn chưa là quá muộn để nỗi đau giày vò em.
Anh và em học cùng khoa, nhưng đến năm 2 em mới biết đến anh, cũng dễ hiểu thôi, vì trường mình đào tạo đa ngành, đa nghề, mà khoa em thuộc vào dạng đông nhất nhì trường nữa. Chắc là em với anh cũng học chung nhiều môn rồi, nhưng cho đến bây giờ em mới để ý tới anh trong một lần nói chuyện cùng những người bạn trong tiết thảo luận môn hiến pháp. Điều em ấn tượng nhất khi thấy anh là đôi mắt, cái đôi mắt sao mà ấm áp, em nhìn thấy trong đó cảm giác tin tưởng đến kì lạ. Tim em đập rộn, bối rối. Lâu lắm rồi, từ khi em gồng mình quên đi cái tình yêu đơn phương đầu đời cả mình, em mới có cái cảm giác này.
Em lại yêu sao. Em quan niệm từ yêu không giống như mọi người là phải xuất phát từ hai người, đối với em, yêu là khi em dành cho ai đó tình cảm từ sâu trong tim, chân thành, trìu mến, yêu là khi em nhìn thấy người đó và khẽ mỉm cười, thế thôi. Nhưng tại sao em cảm thấy khó chịu vô cùng, cái tình yêu đầu lấy của em quá nhiều nước mắt, cho em bao nhiêu nỗi đau, em sợ, sợ đau thương sẽ tràn ngập góc bình yên mà em gắng giữ trong tim bấy lâu.
Cứ thế, sau buổi học đó, em mong đến tuần sau để được gặp anh, ngồi học mà em cứ nhìn anh, nhìn từ một phía, nơi mà anh không thể nhận ra được. Ngày tháng trôi qua, buổi học cuối cùng cũng đến, nhưng em biết rằng, em với anh còn học với nhau nhiều, điều đó là đương nhiên vì hai đứa học cùng khoa và cùng khóa. Sau buổi học, em lững thững đi về, trời mưa, bầu trời tối sầm lại, con đường quen thuộc về phòng trọ của em ướt át, vắng bóng người, em rong ruổi đi, thả mình trong cơn mưa, thả mình trong những nghĩ suy.
Em không chọn cho mình những ngôi trường ở Hà Nội nơi ngập tràn hương mùa thu, hay mảnh đất Sài thành - nơi những cơn mưa đến bất ngờ không báo trước đem lại cho người ta muôn vàn cảm xúc, hay một vùng đất nào khác, mà em chọn Vinh. Đối với em, Vinh đẹp trong yên bình, không vội vã, không tập nập, không bon chen, với em vinh như món quà diệu kì. Vì thế mà em xem những cuộc gặp gỡ ở nơi này như định mệnh. Em tôn trọng tất cả.
Em nghĩ đến anh, phải chăng anh với em không có cơ duyên với nhau, gặp nhau, nói với nhau đôi ba câu, nhưng trông anh chẳng thân thiện với em là bao. Thở dài và bước. Ông trời trêu người em sao, hai lần yêu đơn phương và hai lần không được đáp trả. Chẳng lẽ em phải quên anh khi mọi thứ vẫn chưa là quá muộn để nỗi đau giày vò em.
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Chấp nhận sự từ chối-Làm thế nào chúng ta có thể biến nỗi đau thành sự phát triển Thứ Hai, 25/11/2024, 00:00
- Rối loạn lo âu về cơ thể: Sự không hoàn hảo của cơ thể không phải là lỗi của bạn! Thứ Hai, 18/11/2024, 00:00
- TẬP HUẤN SỨC KHỎE KINH NGUYỆT CHO CỘNG ĐỒNG KHIẾM THỊ TÌM NGƯỜI HỌC Thứ Sáu, 06/09/2024, 01:56
- ADHD - Bộ não chạy marathon trong khi cơ thể ngồi yên Thứ Hai, 15/07/2024, 00:00
- Tâm thần phân liệt - Một số thông tin cần biết Chủ Nhật, 14/07/2024, 00:00
- Hiệu ứng thông tin sai lệch: Tại sao bạn không nên luôn tin tưởng vào trí nhớ của mình? Thứ Bẩy, 13/07/2024, 00:00
- Để những đứa trẻ khác cha/mẹ cùng nhau lớn lên trong hòa thuận Thứ Sáu, 12/07/2024, 00:00
- Cách đơn giản nhìn thấu một người Thứ Bẩy, 06/07/2024, 00:00
- Khoa học về giấc ngủ: Tiết lộ sự hữu ích đằng sau thời gian "không làm gì" - Phần 3 Thứ Năm, 04/07/2024, 00:00
- Khoa học về giấc ngủ: Tiết lộ sự hữu ích đằng sau thời gian "không làm gì" – Phần 2 Thứ Tư, 03/07/2024, 00:00
Các tin khác
- Yêu đơn phương cũng là một dạng hạnh phúc Thứ Tư, 25/11/2020, 09:00
- Hãy mở lòng để đón nhận yêu thương! Thứ Hai, 23/11/2020, 20:00
- Cuộc sống công bằng hay không chính là do bạn Thứ Hai, 23/11/2020, 12:00
- Sống chậm lại để làm một người hạnh phúc Thứ Hai, 23/11/2020, 11:15
- Là phụ nữ, đừng vì hy sinh cho gia đình quá nhiều mà quên mất bản thân mình Thứ Hai, 23/11/2020, 11:00
- Sống chậm lại để làm một người hạnh phúc Thứ Hai, 23/11/2020, 10:00
- Có những người để yêu thương đó là gia đình Thứ Hai, 23/11/2020, 09:00
- Đúng thời điểm ngưòi ấy sẽ xuất hiện Thứ Sáu, 20/11/2020, 09:00
- Cảm ơn những người ‘chèo đò’ đưa đất nước đến tương lai Thứ Tư, 18/11/2020, 19:00
- Hối hận muộn màng Thứ Tư, 18/11/2020, 18:45
- 8 điều phụ nữ không bao giờ nên tha thứ cho đàn ông trong tình yêu Thứ Tư, 18/11/2020, 18:37
- Cuộc sống công bằng hay không chính là do bạn Thứ Tư, 18/11/2020, 18:01