Cứ để ba đi về phía ấy, mẹ con mình bước đường rộng thênh thang Thứ Năm, 24/12/2020, 17:00
Con à. Hãy để ba đi về lối ấy, mình mang ơn ba gieo hạt lên mẹ cho Hoàng An có mặt. Hãy xem như chúng ta chưa từng có những năm tháng yêu thương bền chặt. Như thế, mai sau sẽ chẳng có ai đớn đau hay dằn vặt. Đường thênh thang phía trước, mẹ nắm chặt tay An băng qua tháng năm sống yên vui bất tận.
Từ sau cuối tháng tám ba về đưa An đi tiêm ngừa rồi bẵng mấy tháng liền không gặp. Mẹ đếm gần 20 cái Chủ Nhật trôi qua mà ba vẫn chưa về. Lúc điện hỏi thì ba đổ tại việc quấn chân không thể về thăm con.
Hồi đó, mẹ nghi ba có người mới nhưng đứng giữa ranh giới mực thước và bản năng thì mẹ lại theo hướng tích cực là ba không bao giờ thế. Mẹ không bao giờ lấy tự do của ba nên cả nhà mình cứ việc nào ra việc nấy.
Cuối cùng, linh tính của mẹ là đúng. Ngay đêm Noel mẹ gặp hình ảnh ba và cô ấy ôm nhau dưới gốc cây thông. Mẹ không hồ nghi nữa. Mẹ gọi ba về nói cho rõ ngọn ngành. Đêm đó, ba xuống sân bay về tới nhà khệ nệ bao nhiêu là đồ chơi cho con. Chắc ba nhớ ra mấy thứ mẹ dỗi hờn lâu nay nên giờ có dịp tranh thủ.
Hoàng An khi đó mới hơn tám tháng, con ngây ngô không biết chuyện gì đã xảy ra. Mẹ cũng không nói vì sợ làm mọi thứ thêm căng thẳng. Nhưng, mấy tháng không gặp, khi ba đưa tay bế thì An khóc thét ngỡ người lạ. Lúc đó, mẹ quặn lên đau đớn định cất giọng trách ba "Đó anh thấy chưa? Có đúng là vì mưu sinh vất vả để đổi cảm giác này sao?". Nhưng lại thôi, mẹ nghĩ thẳm sâu lương tâm ba biết và cũng đau lòng không khác gì mẹ.
Sau giây phút ngắn ngủi bồng bế đó. Cả đêm ba bận rộn điện thoại với cô ấy. Mẹ quan sát nhưng vẫn không nói gì vì đấy là việc riêng của ba. Đêm đó, cả nhà nằm với nhau mẹ nghe rõ hơi thở ba và con quyện vào nhau nồng ấm. Quá lâu rồi chúng ta chưa trải qua cảm giác này. Con đâu biết, lúc quay lưng về phía ba nước mắt mẹ chảy dài vì sao gia đình mình nên nỗi khi con còn quá nhỏ?
Hôm sau, mẹ pha cà phê rủ ba xuống nhà nói chuyện về chúng ta và cô ấy. Mẹ đủ điềm nhiên cho ba hiểu rằng sẽ không có sự níu kéo một khi đã hết tình cảm. Mình yêu tự do và tôn trọng quyền dân chủ, mẹ không giữ nếu trái tim ba muốn đi.
Lúc đó, ba nói còn yêu mẹ và cần xây dựng lại nên sẽ thu xếp rời cô ấy. Rồi con biết không? Ngay lúc đó điện thoại mẹ reo lên cuộc gọi lạ, nghe máy thì cô tự giới thiệu là H, bạn gái của ba và cần cho được gặp ba.
Mẹ cười rồi chuyển máy. Ba có vẻ lúng túng nhưng vẫn ghì chặt mẹ cố giải thích không có điều gì lay đổ khi ba quyết trở về hướng gia đình mình. Ừ, mẹ nắm chặt tay và tin ba.
Chiều và tối ngày 30 tháng 12, điện thoại ba liên tục đổ chuông. Ba bảo mình cùng đi tìm cô. Mẹ lái xe đưa ba đi, qua vài con phố mẹ vẫn dặn ba nhắn với cô ấy đừng dại dột, hãy nghĩ tới con gái cần mẹ, nghĩ tới hai đấng sinh thành. Mẹ có lo sợ thật. Ba xin mẹ được ở lại trấn an tinh thần cô. Ba sẽ về nhà sớm nhất có thể.
Mẹ đau lòng trở về nhà một mình nhưng vẫn làm đúng ý ba. Vậy mà, sau này cô chủ động nhắn tin kể cho mẹ nghe đúng đêm đó họ làm chuyện không đúng với mẹ. Làm gì có tự tử, chuyện cổ tích vậy mẹ cũng tin à? Giờ nghĩ lại, mẹ thấy mình ngây thơ quá phải không?
Nay mẹ viết mấy dòng này kỉ niệm tròn ba tháng ngày ba trở về với chúng ta. Mẹ nhắc lại lý do vì sao chúng ta có chuyến đi Hà Nội? Vì sao mẹ phải bế con lang thang giữa trời giá lạnh để nhận ra đâu là sự thật và đâu là giẫm nát? Giờ thì tất cả đã qua. Những hờn oán cũng không giúp chúng ta lớn dậy.
Có một điều mẹ vui hẳn ra khi nghe lời đơm đặt rằng mẹ lấy ba bằng sự trốn chạy hay cài bẫy như thể An là đứa con vô thừa nhận của họ nội. Rằng, mẹ không danh chính ngôn thuận thì đừng lên án cô là người thứ ba.
Con à. Hãy để ba đi về lối ấy, mình mang ơn ba gieo hạt lên mẹ cho Hoàng An có mặt. Hãy xem như chúng ta chưa từng có những năm tháng yêu thương bền chặt. Như thế, mai sau sẽ chẳng có ai đớn đau hay dằn vặt. Đường thênh thang phía trước, mẹ nắm chặt tay An băng qua tháng năm sống yên vui bất tận.
© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Chấp nhận sự từ chối-Làm thế nào chúng ta có thể biến nỗi đau thành sự phát triển Thứ Hai, 25/11/2024, 00:00
- Rối loạn lo âu về cơ thể: Sự không hoàn hảo của cơ thể không phải là lỗi của bạn! Thứ Hai, 18/11/2024, 00:00
- TẬP HUẤN SỨC KHỎE KINH NGUYỆT CHO CỘNG ĐỒNG KHIẾM THỊ TÌM NGƯỜI HỌC Thứ Sáu, 06/09/2024, 01:56
- ADHD - Bộ não chạy marathon trong khi cơ thể ngồi yên Thứ Hai, 15/07/2024, 00:00
- Tâm thần phân liệt - Một số thông tin cần biết Chủ Nhật, 14/07/2024, 00:00
- Hiệu ứng thông tin sai lệch: Tại sao bạn không nên luôn tin tưởng vào trí nhớ của mình? Thứ Bẩy, 13/07/2024, 00:00
- Để những đứa trẻ khác cha/mẹ cùng nhau lớn lên trong hòa thuận Thứ Sáu, 12/07/2024, 00:00
- Cách đơn giản nhìn thấu một người Thứ Bẩy, 06/07/2024, 00:00
- Khoa học về giấc ngủ: Tiết lộ sự hữu ích đằng sau thời gian "không làm gì" - Phần 3 Thứ Năm, 04/07/2024, 00:00
- Khoa học về giấc ngủ: Tiết lộ sự hữu ích đằng sau thời gian "không làm gì" – Phần 2 Thứ Tư, 03/07/2024, 00:00
Các tin khác
- Chúng ta của hiện tại là hai đường thẳng khác lối Thứ Năm, 24/12/2020, 16:00
- Bạn trai làm gì cũng phải xin ý kiến mẹ Thứ Ba, 22/12/2020, 19:00
- Lấy hết can đảm để tỏ tình với người kém mình 18 tuổi, tôi không ngờ kết quả nhận lại đầy ê chề nhục nhã Thứ Hai, 21/12/2020, 18:00
- Bước qua mùa Giáng sinh cô đơn Thứ Hai, 21/12/2020, 11:01
- Chỉ cần cậu ngoảnh lại tớ sẽ luôn đợi sẵn Thứ Hai, 21/12/2020, 11:00
- Em cũng muốn yêu nhưng em không muốn vội vàng Thứ Hai, 21/12/2020, 10:30
- Thanh xuân à, cậu là người tớ từng thương! Thứ Hai, 21/12/2020, 10:00
- Khi chiếc đèn trời đã bay xa Thứ Hai, 21/12/2020, 09:00
- Nên chọn người yêu mình hay chọn người mình yêu? Thứ Sáu, 18/12/2020, 08:29
- Bức thư cuối năm, đừng quên gửi lời cảm ơn cho chính bản thân mình Thứ Sáu, 18/12/2020, 08:26
- Quê hương đi xa ai mà không nhớ Thứ Tư, 16/12/2020, 20:30
- Hãy thưởng thức tách cà phê của cuộc đời mình trọn vẹn nhất Thứ Tư, 16/12/2020, 19:01