Rồi khi mai sau đến, anh có còn thương em Thứ Hai, 09/11/2020, 12:00

Không thể giải thích vì sao nhưng nói thật em đã bị hút vào anh ngay lần đầu tiên, em nhớ lần đó anh không tập trung vào cuộc gặp mặt lắm, anh đang mãi nghĩ ngợi và vội vàng việc gì đó, dường như anh chẳng quan tâm đến ai. Lúc đó em biết em sẽ bắt đầu khổ rồi.
Em biết bắt đầu từ đâu đây, có lẽ từ ngày sinh của hai đứa. Không biết ông trời có sắp đặt không mà ngày sinh của hai đứa cộng lại là đúng một vòng quay một ngày, 24 giờ. Nhiều lúc em cứ nghĩ hình như kiếp trước mình là vợ chồng bị thất lạc nhau, kiếp này tìm gặp lại thì duyên phận mỗi người đã xong rồi.
Không ai nói ra nhưng cả anh và em cùng ngầm hiểu, mình sẽ luôn là bạn của nhau, luôn là như vậy.
Vậy sao anh trách em không muốn gặp anh, không phải là em không muốn gặp mà là em cố tình tránh xa anh, anh đi hướng này em sẽ rẽ hướng khác, em luôn cố ý giữ khoảng cách giữa anh và em càng xa càng tốt, em là vậy đó, em sợ sẽ có lúc em không kìm được mình vì thật trong tâm em lúc nào cũng khao khát được gặp anh.
Anh nói đúng, em đã tạo cho mình một vỏ bọc quá hoàn hảo, hoàn hảo đến mức đã nhiều lần em tưởng là thật. Nhưng vỏ bọc thì vẫn là vỏ bọc. Mỗi ngày người ta thấy em vui tươi rạng rỡ nói cười trong công việc, giữa bao người. Có ai biết được em luôn luôn chỉ có một mình, ngay cả khi em đang giữa bao người. Để khi đêm về, cái vỏ bọc rơi xuống, lúc đó nước mắt em cũng rơi theo.
Anh nói em sống giả dối cũng được, sao cũng được, vì em không thể làm gì khác hơn, em muốn bình yên cho anh, cho mọi người, em muốn công việc chung được tốt, em muốn mọi việc đúng theo guồng quay của nó không bị xáo trộn và ồn ào. Em chẳng thấy gì là thiệt thòi đâu, nên nếu anh thương em vì điều đó thì anh dừng lại được rồi.
Giờ anh đã hiểu ra chưa, em làm mọi việc đơn giản vì ở đó có anh, vì ở đó em được gặp anh.
Có lẽ cuộc đời này sẽ luôn có những điều không lý giải được. Không thể giải thích vì sao nhưng nói thật em đã bị hút vào anh ngay lần đầu tiên, em nhớ lần đó anh không tập trung vào cuộc gặp mặt lắm, anh đang mãi nghĩ ngợi và vội vàng việc gì đó, dường như anh chẳng quan tâm đến ai. Lúc đó em biết em sẽ bắt đầu khổ rồi.
Không phải vì tính em vốn im lặng nhiều hơn là nói, mà là em cố ra vẻ như vậy, luôn lạnh lùng trước anh, em nhớ có lần em nhắn tin nhắc anh chú ý sức khỏe, đó là những lần em không kìm được mình, cái lần rủ đi cà phê là sinh viên nhờ em đó, các em bảo cô rủ thầy rồi nhắn tin cho tụi em, nhưng anh đã từ chối. Từ đó về sau, em không nhận lời các em những chuyện như vậy nữa, để các em tự mời.
Em thấy anh quá chú trọng công việc mà hay lơ là sức khỏe nên nhiều lúc em thấy lo, nói gì thì nói sức khỏe vẫn quan trọng nhất nha anh.
Trái tim em vẫn dành trọn cho gia đình, vẫn chu toàn mọi việc bằng tất cả yêu thương như trước, nhưng nó đã biết đau khi gặp anh. Chỉ có một điều em không ngờ rằng anh cũng đau đáu dõi theo em, em chỉ cảm nhận được điều đó theo thời gian sau này. Trong suốt bao nhiêu năm trời, mình được ngồi bên nhau đúng một lần, đó là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng và cũng là lần duy nhất. Hôm đó em cứ ước con đường sẽ dài mãi ra, và xe chạy mãi đừng dừng lại. Hôm đó gió rất mát, và em đã rất bình yên bên anh.
Nhiều lúc em cứ tự hỏi, liệu rồi khi mai sau đến, 5 năm nữa, 10 năm nữa, lúc đó em đã già rồi, đã xấu rồi, liệu anh có còn thương em.
Nhưng ai cũng phải già đi mà.
Anh đọc bài của em là phải trả công cho em đó, hổng có chuyện đọc không đâu à nhen. Em chọc anh thôi mà, nhưng chắc anh sẽ chọc lại, người ta đọc cho là may cho nàng rồi đó.
Em luôn luôn có anh ở bên, em cũng luôn luôn có anh ở rất xa.
Sao anh biết em viết chỉ riêng cho mình anh đọc. Đúng rồi đó anh, em chỉ cần mình anh đọc là được. Có lẽ em nói điều này là sớm quá sớm, nhưng em muốn anh phải biết, vì biết đâu ngày mai, hay ngày mai nữa, anh hết thương em thì sao. Đó là em muốn anh biết mong ước cuối cùng của em khi em bay xa khỏi cuộc sống này, ý em là còn rất rất lâu nữa, em muốn anh sẽ đến cạnh bên em một lần, được không anh?
Còn nếu như mình tình cờ gặp lại, ai sẽ nói trước và sẽ nói gì, mình sẽ cười hay khóc, khóc hay cười, em không tưởng tượng ra được vì vốn dĩ em rất nhát khi đứng trước anh. Hay em sẽ nói thật nhanh rồi quay đi lập tức
Chào thầy
© Thùy Vân - blogradio.vn
Nhận xét(0 Nhận xét)
Chúng tôi mong muốn nhận được nhận xét của bạn.
Bạn vui lòng nhập đầy đủ các trường có dấu *
Các tin mới hơn
- Những ngày chông chênh Thứ Năm, 14/01/2021, 19:00
- Đời người chỉ sống một lần nên hãy làm tất cả điều mình muốn Thứ Năm, 14/01/2021, 17:01
- Hãy tận dụng nỗi lo sợ Thứ Năm, 14/01/2021, 17:00
- Thời gian chẳng bỏ quên ai, nên hãy trân trọng và yêu thương cuộc sống của mình Thứ Năm, 14/01/2021, 17:00
- Có bao giờ em biết tôi yêu em nhiều ra sao? Thứ Tư, 13/01/2021, 14:18
- Mẹ à, từ hôm nay con sẽ học cách trưởng thành Thứ Năm, 07/01/2021, 19:00
- Trong mắt bố mẹ tôi mãi là đứa trẻ Thứ Năm, 31/12/2020, 18:15
- Thế giới này luôn tồn tại tình yêu đích thực Thứ Năm, 31/12/2020, 18:01
- Nhớ lắm bát cua đồng trong mâm cơm của mẹ Thứ Năm, 31/12/2020, 18:00
- Quê hương ngày đổi mới Thứ Năm, 31/12/2020, 17:30
Các tin khác
- Hôm nay anh là chú rể nhưng cô dâu không phải em Thứ Hai, 09/11/2020, 09:00
- Mối tình đầu của năm 17 tuổi Thứ Năm, 05/11/2020, 14:00
- Con gọi 'Má ơi!' nhưng không ai trả lời Thứ Tư, 04/11/2020, 16:30
- Người tình của mẹ Thứ Tư, 04/11/2020, 16:00
- Tuổi thơ có bà hạnh phúc biết nhường nào Thứ Tư, 04/11/2020, 15:00
- Lời hứa mùa hoa dã quỳ Thứ Tư, 04/11/2020, 12:00
- Em à, đừng yêu một ai đó quá bao dung Thứ Tư, 04/11/2020, 09:11
- Mẹ là quê hương Thứ Hai, 02/11/2020, 09:00
- Tôi yêu người đã từng tổn thương Thứ Tư, 28/10/2020, 19:00
- Chúng ta chẳng thể yêu mãi một người phải không anh? Thứ Tư, 28/10/2020, 19:00
- Sau vết thương quá khứ là năm tháng bình yên Thứ Tư, 28/10/2020, 12:00
- Có những quãng đường bạn đã cùng tôi Thứ Tư, 28/10/2020, 10:00